Tại Sao Chúng Ta Xuống Thế Giới Này?

V:Sư Phụ, tại sao chúng ta rớt xuống đây? Tại sao chúng ta không thể ở lại cảnh giới thanh tịnh, đối với những người ngay từ lúc đầu đã không muốn đầu thai? Tôi đã hiểu nghiệp chướng. Nhưng nghiệp là vay trả, trả vay hay nó là một phần trong kế hoạch của Tạo Hóa? Tại sao Thượng Đế muốn chúng ta chịu nhiều nghiệp chướng đau khổ quá vậy? 

Đ:Không phải Ngài, mà là chúng ta. Đó là một phần trong giao ước để chúng ta học hỏi, để biết sự khác biệt giữa Thượng-Đế và Vô-Thượng-Đế, để chúng ta nhận ra ánh sáng khi trở về lại với ánh sáng. Chúng ta cố tình vào bóng tối để có thể biết được ánh sáng với ý nghĩa trọn vẹn, huy hoàng của nó. Đối với những người không muốn rời thiên đàng, họ đã không đến đây. Cũng có những người không bao giờ ra khỏi thiên đàng, dĩ nhiên là có, có những vị minh sư rời thiên đàng đến đây để dạy dỗ chúng ta. Có những vị cũng đã đầu thai nhiều lần, và trở thành Minh Sư. Chúng ta có thể chọn. Chúng ta đã muốn như vầy.

Có nhiều câu trả lời cho điều này, nhưng nói tóm tắt thì có hai mục đích chính mà chúng ta có nghiệp chướng. Thứ nhất, vì muốn biết Thượng Đế, nên chúng ta đã cố tình đến đây. Có những lúc sống trên thiên đàng, đầy ánh sáng, ai cũng là thánh, ai cũng là Thượng Đế. Rồi chúng ta nói: "Thượng Đế ơi, Thượng Đế là gì?" Thượng Đế trả lời: "Ngươi là Thượng Đế. Thượng Đế là ngươi. Thượng Đế là vậy đó." "Tôi không biết Thượng Đế là gì. Thượng Đế là gì vậy?" Ngài đáp: "Các ngươi là thế này. Thượng Đế là như vậy." Nhưng linh hồn vẫn không hiểu rõ, nên linh hồn hỏi Thượng Đế: "Làm sao con biết Thượng Đế? Làm sao con có thể biết rằng mình là Thượng Đế?" Và Thượng Đế nói rằng: "Vậy trước hết ngươi phải trở thành khác với Thượng Đế, khác với chính ngươi. Khi đó nhìn lại, ngươi sẽ biết." Vì thế mà chúng ta đến đây. Mục đích chúng ta đến đây là để tự biết mình rõ hơn. Và một câu trả lời nữa là, từ lúc vũ trụ chưa bắt đầu, không có gì xuất hiện trong thế giới này hay thế giới nào khác. Rồi Thượng Đế đặt ra một kế hoạch. Ngài muốn tạo vật mọc lên, hiện hữu, và chúng ta tham dự. Chúng ta vui vẻ chơi mọi thành phần trong chương trình to lớn này, cho vui, để đời sống thêm mầu sắc. Có người cố ý đóng vai trò của họ, hoặc cũng có mục đích là một ngày nào đó họ sẽ trở thành Thượng Đế lại, sẽ biết lại Thượng Đế. 


Để biết Thượng Đế, họ phải đóng nhiều vai trò khác nhau. Vai này có liên quan đến vai kia. Giống như trong phim, có vai chánh, vai phụ này nọ. Nếu không sẽ không thành. Cho nên, nghiệp chướng chúng ta bây giờ thấy rất nặng nề và vô lý. Nhưng lúc đó, đối với chúng ta, chẳng gì là quan trọng. Bởi vì chúng ta là Thượng Đế, chúng ta không thấy khổ. Chúng ta không biết phiền não, không coi những chướng ngại của mình là những điều không ưa thích. Đối với chúng ta tất cả chỉ là một vở kịch. Khi thật sự đóng kịch, lúc đó chúng ta mới cảm thấy đau khổ. Nhưng đó cũng là một phần của trò chơi, một phần kế hoạch của vũ trụ. Nếu không đóng vai trò của mình, chúng ta đã không hiện hữu, không có gì ở đây cả. Tôi đã không ngồi đây, quý vị không ngồi đó. Quý vị không là người tóc vàng hoe, tôi không tóc đen. Có gì nữa đây? Mọi thứ đều tẻ nhạt. Không sao. Vì thế tất cả những vị Minh Sư hoàn mỹ đều nói rằng: "Vạn sự đều hoàn hảo dưới ánh mặt trời." Và Chúa Giê Su đã nói: "Tất cả các ngươi đều là con cái của Thượng Đế". Các Ngài nhận thấy không có gì phải làm cả; mọi người đều hoàn mỹ. Nhưng chúng ta chưa ngộ được, thành ra mới đau khổ. Chúng ta phải liễu ngộ như các Ngài, rồi sẽ biết tại sao. Lúc đó chúng ta sẽ thấy sự đau khổ không có gì là đau khổ. Vẫn thấy khổ, vẫn thấy đau khi có người nhéo mình, nhưng quý vị hiểu rằng nó có một mục đích gì đó. Quý vị không đau khổ, không bị chìm trong đau khổ, mà chỉ đi phớt trên mặt thôi. 


V:Kính thưa Sư Phụ, vợ tôi hiện giờ đang chờ thọ Tâm Ấn tại đây. Cô ấy đã ăn chay lâu rồi. Tôi cố gắng, nhưng không ăn được. Xin cho tôi biết tại sao và phải làm cách nào. 


Đ:Không sao! Có thể vợ anh nên đi học thêm về cách nấu ăn chay. Tội nghiệp cho ông chồng không ăn nổi những món không ngon. Cho nên, thật ra, sự khai ngộ cũng bắt đầu từ chỗ này đây (Sư Phụ chỉ vào bụng), không phải chỉ có ở đây thôi (Sư Phụ chỉ mắt trí huệ) (Mọi người cười). Khi mới gặp nhà tôi (chồng cũ của tôi, bây giờ đã lấy vợ khác rồi). Tôi ăn chay, còn ông thì không. Ông là bác sĩ và rất thực tế. Ông thuộc sao Kim Ngưu (trâu). Trong 12 con giáp Á Đông, ông thuộc về tuổi Sửu (trâu), thành ra ông có tới hai con trâu. Cho nên ông không tin những chuyện vớ vẩn. Nhưng vì tôi nấu ăn rất khéo, chao ôi, ngày nào ông cũng ăn với tôi và không hề phản đối chuyện ăn chay. Sau khi tôi bỏ ra đi, với ý định "cứu rỗi thế giới" (Sư Phụ nói đùa) ông đã gom góp tất cả các cách nấu ăn của tôi, nấu cho bạn bè. Ông hay quảng cáo: "Vợ tôi thường làm thế này, hay làm thế kia ..., rau cải rất nhiều chất bổ". Ông nấu đúng theo công thức mà tôi để lại. Cho nên ngay cả một người Tây phương, người Đức, một vị bác sĩ với đầu óc khoa học như vậy, mà còn trường chay được, thì quý vị cũng làm được. Nếu tất cả bà vợ đều nấu ăn ngon, quý vị sẽ không mất mát một cái gì. Thí dụ, quý vị ăn một tô canh, như món súp Tàu, có mì và vài miếng thịt trong đó. Thay vì thịt thì dùng mì căn, đậu hũ, hay ham chay, bất cứ thứ gì, ngay cả cá chay, cái gì họ cũng làm được giống y như món mặn. Cho nên chỉ cần nấu ăn khéo là được. Tôi nghĩ con đường khai ngộ đi ngang qua bao tử. Thành ra mấy bà vợ, hãy lo nấu ăn cho khéo để chồng cũng ăn chung được. Mấy bà thì dễ hơn. Khi tin rồi thì ăn cái gì cũng được. (Sư Phụ và mọi người cười). Nhưng mấy ông thì khoa học hơn, thực tế hơn, không tình cảm ướt át như đàn bà. Đàn bà có thể sống bằng tình cảm, tình thương. Cho nên họ tin là họ ăn, không cần biết ngon dở gì? (Mọi người cười) Nhưng đàn ông thì kén chọn hơn. Cho nên, để họ khoái khẩu trước, rồi khai ngộ sẽ đến. (Mọi người cười) 


V:Sư Phụ Thanh Hải, xin Ngài giải thích về sự quan hệ tâm linh giữa Ngài và chúng tôi. Sau khi Ngài chết, thì cuộc hành trình về Nhà của người đã thọ Tâm Ấn có còn được Linh Hồn của Ngài bảo đảm không? 


Đ:Bảo đảm. (Mọi người vỗ tay) Như đã nói lúc nãy rồi, chúng ta không phải là thân thể này. Chúng ta là linh hồn. Cho nên thân thể này còn hay mất không ăn nhằm gì. Không có sự cách biệt giữa chúng ta. Tôi cũng đã nói rồi. Lúc thọ Tâm Ấn, pháp môn sẽ được giải thích, và có thể dùng nó suốt đời. Không có gì có thể ngăn cách giữa nó và quý vị được nữa, trừ khi quý vị không muốn và bỏ nó. Nhưng hột giống vẫn còn đó cho kiếp sau. 


V:Thưa Sư Phụ, năm đứa con của tôi đã thọ Pháp Quán Âm. Nhưng tôi già quá rồi. Sự khai ngộ có dành cho tất cả mọi người không? Cần phải có những điều kiện gì hay thành tâm là tiêu chuẩn duy nhất? 


Đ:Đúng vậy. Thành tâm là đủ. Nhưng khi già rồi, qua cỡ tuổi nào đó, thân thể, trí nhớ có khi không còn bén nhạy nữa. Lúc đó chúng tôi có thể bảo họ trở lại lần nữa, kỳ sau, kiếp sau, hoặc tu pháp Phương Tiện. Như vậy cũng ích lợi cho người đó, không cần Tâm Ấn trọn vẹn. Nhưng việc đó chỉ bảo đảm được cho một người. Còn thọ Tâm Ấn sẽ bảo đảm cho nhiều đời, nhiều thế hệ. Khác nhau ở điểm đó. Nhờ thọ Tâm Ấn và tự tu hành, quý vị cũng có thể trở thành Minh Sư khai ngộ và cũng giúp được cho rất nhiều linh hồn khác. 


V:Thưa Sư Phụ, tại sao Cơ Đốc Giáo nói chung không có khuynh hướng tin vào luân hồi sinh tử? Kinh Thánh có nói về luân hồi không? 


Đ:Có, nhưng đã bị cắt bỏ. Hơn nữa, có người hỏi Chúa Giê Su Ngài có phải là Elias không? Có phải Ngài là vị này, này, một vị Minh Sư hồi xưa trước Ngài -- nghĩa là Ngài có phải là hiện thân của những vị Minh Sư trong quá khứ kia không -- Ngài yên lặng. Đó là phần trong Kinh Thánh mà người ta quên không kiểm duyệt. Giả sử không có sự đầu thai, thì Chúa Giê Su đã nói: "Không, không. Không có chuyện Minh Sư trở lại. Ta, chỉ một mình ta, một lần, không bao giờ có nữa, không bao giờ có trước kia, không bao giờ có sau này." Ngài đã yên lặng, và vào thời đó, yên lặng có nghĩa là phải, là đồng ý, là nhận. Nếu không Chúa Giê Su đã giải thích để đệ tử khỏi lầm lẫn. Ngài đã yên lặng. 


V:Thưa Sư Phụ, nếu một người thọ Tâm Ấn, năm đời sẽ được cứu rỗi. Còn những thân nhân còn sống, họ ăn thịt uống rượu thì sao? Họ cũng được cứu không? 


Đ:Đáng buồn thay, nhưng may thay họ cũng được cứu. (Sư Phụ và mọi người cười) Nếu họ cố tình không muốn giải thoát, Minh Sư cũng không ép buộc. Dĩ nhiên, vì mỗi người đều là Thượng Đế. Quý vị phải nhớ rằng mỗi người trong chúng ta là Thượng Đế, là Phật. Không ai có thể bảo Thượng Đế phải làm gì - dù là một Thượng Đế khác. Họ xấu thế nào, tốt thế nào, đó là quyết định của người ấy, là con đường trong cuộc đời mà họ chọn. Họ chọn đóng vai trò đó. Họ không sao cả, dù có xấu đi nữa. Vì thế Kinh Thánh dạy chúng ta là "đừng phán đoán".

V:Trước khi thành Minh Sư khai ngộ, chúng ta nguyện sẽ làm việc này, việc kia cho nhân loại, nguyện sẽ phục vụ cho họ. Nhưng nếu sau khi thành Phật, chúng ta đổi ý vì lý do nào đó, vì bấy giờ chúng ta có một cái nhìn khác. Câu hỏi là: Chúng ta có được tự do bỏ lời hứa đó không, hay phải thực hiện lời hứa vì luật nhân quả? 


Đ:Chúng ta được tự do. Chúng ta tự do làm theo ý muốn của mình. 


V:Kính chào Thanh Hải Vô Thượng Sư. Xin cho biết quan điểm của Ngài về địa cầu như một chúng sinh vĩ đại với tình thương giúp chúng ta thăng tiến. 


Đ:Vạn vật đều được Thượng Đế tạo ra. Kinh Thánh nói vậy. Vạn vật đều từ "Ngôi Lời" mà ra, nghĩa là chấn động của vũ trụ. Chấn động đó là Thượng Đế. Đó là Pháp Môn Quán Âm. Đó là điều mà chúng tôi dạy quý vị để nghe thấy chấn động này của vũ trụ, của nguồn gốc vạn vật. Cho nên, con người từ Thượng Đế mà ra, trái đất to lớn và mọi vật trong vũ trụ này đều như vậy. Nó cũng có phẩm chất Thượng Đế, nhưng có lẽ trong một hình thức khác, tỷ trọng hay độ đặc khác. Trong trường hợp đó, địa cầu cũng là một chúng sinh to lớn như quý vị đã nói. Chúng ta sống ở đây, sống nhờ trái đất. Dĩ nhiên là phải tôn trọng Người Mẹ vĩ đại này. (Vỗ tay)


--Master Thanh Hải Vô Thượng Sư thuyết pháp tại Đại Học Irvine, CA. Mỹ Quốc . Ngày 2 tháng 6, 1998 (Nguyên văn tiếng Anh, không cắt xén)

Nhận xét

Pháp môn quán âm

Pháp Môn Quán Âm

TẤT CẢ SẼ THAY ĐỔI Bằng Sự Thiền Định và Tình Thương

hãy tập trung hết thì giờ vào Phật, đừng để tâm đến ma quỷ.

một luồng lực lượng dâng lên , làm người con lắc qua lắc lại nhiều phía . Đó là gì vậy ?

Nếu như chính chúng ta không kiểm soát được tâm của mình, không cố gắng tu hành

Quý vị phải tự trả nghiệp mới, nếu quý vị cố ý phạm giới

quý vị muốn được mau thành Phật, đạt giải thoát hoặc thành đạo, và liễu ngộ nhiều chuyện

Tuân thủ Năm Giới Luật, Luôn biết ơn những gì mình có, Tiếp tục tin tưởng, Đừng phỉ báng

Trí huệ khai mở rồi thì càng ngày chúng ta sẽ càng trở nên sáng suốt hơn