Tọa Thiền Bên Trong Thực Thi Hòa Bình
Sư Phụ không cần phải khai triển thêm, có lẽ quý vị sẽ hiểu. Có nhiều hình thức sát sanh. Nếu một người tu yên tịnh, nhưng đi đến nơi nào cũng mang theo sự ồn ào, người đó cũng là một tên sát nhân, bởi vì anh ta hủy hoại bầu không khí yên tĩnh ở mọi nơi mà anh ta đi qua. Anh ta làm cho mọi người căng thẳng. Anh ta làm cho mọi người xung quanh bất an, không muốn gặp mặt anh ta. Như vậy dù anh ta dồn bao nhiêu bắp cải hay đậu hũ vào bụng cũng vậy thôi. Anh ta vẫn còn nằm trong đẳng cấp súc vật. Quý vị hiểu Sư Phụ nói gì không? Bởi vì một con người thật sự, một nhân sinh chân chánh đi đến đâu là đem an bình và hạnh phúc đến nơi đó. Như vậy mới là một con người thật sự.
Không cần phải nói đến đất Phật hay Thiên Quốc hay bất cứ gì khác, trước khi chúng ta tìm được sự an lạc nội tâm. Chúng ta phải đem niềm an lạc đó đến mọi nơi. Chúng ta phải trưởng dưỡng nó ở bên trong, như vậy đi đến đâu chúng ta cũng đại diện cho sự bình an, đại diện cho Thiên Quốc, chúng ta là hòa bình, chúng ta là Thiên Quốc, chúng ta là thiên sứ, chúng ta là Phật. Không cần phải nhắm về một đất Phật nào khác khi mà ở đây quý vị làm hư hoại trái đất này, nơi duy nhất mà hiện tại quý vị đang sống, một nơi duy nhất mà quý vị có thể nương vào để có thực phẩm, để tìm sự hướng đạo, sự tương trợ, để quý vị có thể phát triển. Cho nên chúng ta không có quyền gây rắc rối ở bất kỳ nơi nào chúng ta đi qua. Chúng ta chỉ có thể đem đến sự an lạc, sự cống hiến và sự hy sinh. Đó là đức hạnh của một người tu hành. Không cần phải đi khắp nơi và nói với người ta rằng quý vị ăn chay, quý vị ngồi thiền. Để mà làm gì, nếu bên trong quý vị không thật sự ngồi thiền, bên trong không thật sự ăn chay? Quý vị hiểu ý của Sư Phụ không?
Nhưng không sao. Sư Phụ cho quý vị thời gian để sửa đổi, nhưng không được lâu quá. Hai ba năm thì không được. Hai ba tháng là đủ rồi! Quý vị muốn con cái của quý vị nhỏ như vậy cũng phải hiểu tất cả mọi điều quý vị nói, nghe theo mọi chỉ thị của quý vị, phải không? Rồi quý vị nói với con mình "Con, con phải thông hiểu thật nhanh, trở nên một thiên tài, hạng nhất trong lớp," và làm mọi chuyện trong nhà như ý quý vị muốn, như một người lớn vậy. Còn quý vị, lớn như vậy lại không thể thay đổi được trong vài tháng. Như vậy làm sao quý vị dạy con quý vị được? Nếu quý vị không làm được thì nên dẹp chuyện đó đi. Tốt hơn hết là quý vị nên quỳ gối trước mặt con mình và nói rằng: "Ba/Mẹ xin lỗi đã la rầy các con." Quý vị chẳng ra gì. Muốn nói người khác, chúng ta trước hết phải làm được. Nếu không chỉ là những lời nói trống rỗng, sẽ không có ai nghe. Cho dù họ có nghe đi nữa, bên trong họ cũng cảm thấy là không đúng.
---Master Thanh Hải Vô Thượng Sư giảng trong buổi cộng tu tại Austin, Texas. Ngày 14 tháng 8, 1994 (Nguyên văn tiếng Anh)---
Nhận xét