hãy hình dung đó là người
sống tù hãm trong chuồng dơ chật hẹp
đến bao giờ mới hiểu chữ "không gian"
Thân ngập vùi trong phân tiểu hôi tanh
mặt trời ấm biết thuở nào thấy được
da thịt này nào hay làn gió mát
chỉ con người mới hưởng cảnh vui chăng
Xoay bên nào cũng trở ngại khó khăn
thuốc buộc uống làm lu mờ trí óc
Trưa nóng đốt, đêm lạnh lùng rách mướt
không khí trong lành? chỉ có trong mơ?
âu yếm con? hay đạp chúng vật vờ!
hay chết thảm trong nhớp nhơ giá lạnh.
nếu còn sống khác chi điều bất hạnh
bị ăn tươi sát hại bởi con người
mặc cho con chưa đủ lớn tuổi đời
Ôi Thượng Đế! còn nỗi nào cơ cực!!
cơn ác mộng biết bao giờ tả xiết
Loài người ơi, liệu có mấy ai hay?
suốt đời tôi trong thống khổ đoạ đày
Miếng thịt Tôi làm mồi ngon cho họ!
chen chúc nhau trong toa xe gò bó
Toác thiệt rồi, tàn phế cả đôi chân
treo ngược lên một cẳng móc trên trần
rạch cổ họng, như một tên tử tội
Ruột gan đứt, đầm đìa trong máu xối
Tôi đớn đau gào thét lạy vang người
họ lạnh lùng xem chỉ một trò cười
dường như đã trở thành câm, mù, điếc!
từ bao giờ con người thành ác nghiệt
đánh mất cả rồi bản chất yêu thương
họ đá, đâm, cắt, mổ,...thật vô lường!
đau thương quá! nào ai cam chịu nổi!
cứu tôi với! nào ai thương tôi với!
Có nghe không? Nào ai có thấy không?
chỉ toàn máu... máu lênh láng như sông
Trong Ngục Tối xích xiềng, kinh hải quá!
không thấy ai! chỉ đêm đen búa tạ!
một cảnh thê lương bóng tối rợn người.
lưỡi dao sắc, thoạt trông đã rụng rời!
tôi lẩy bẩy, khiếp hồn, run bần bật.
nào ai đó chưa từng tin địa ngục
mau đến đây, nhìn tận mắt một lần
chẳng ở đâu xa! đây thật rất gần
Nhân loại ơi! có thể nào như vậy?
tội tình gì! người ra tay thế đấy?
sao nỡ giết tôi? sao nỡ thịt tôi?
hãy hình dung đó chính là người
hãy hình dung đó chính là thân nhân quý vị!
Nhận xét