Hãy Để Tâm Hồn Khoáng Đạt và Bao Trùm Cả Vũ Trụ


Trên đường tu học chúng ta cần phải có một tâm hồn quảng đại, làm việc cho thế giới thay vì chỉ cho có một người hay một gia đình, thậm chí cho năm đời trong gia đình mình. Tuy nhiên, làm được cho năm đời trong gia đình tối thiểu cũng còn một chút tốt hơn là tu vì danh, vì lợi, vì muốn sống lâu hay được thần thông.

Khi cầu Sư Phụ giúp, đầu óc khoáng đạt rộng rãi bao nhiêu, ý chí vĩ đại bao nhiêu thì lực lượng của mình càng to lớn bấy nhiêu. Nhưng nếu chỉ cầu nguyện cho lợi ích của một mình mình thôi thì lời cầu nguyện đó không mạnh lắm. Cũng có ích, không phải là hoàn toàn vô ích, nhưng yếu hơn rất nhiều. Trong lúc tu hành chúng ta đạt tới một đẳng cấp không màng bất kỳ hoàn cảnh nào, để Sư Phụ lo cho mình khi mình ngã bịnh, chẳng màng nếu mình có trúng số hay thậm chí không còn một xu trong túi. Chúng ta không cầu gì cả, mà chỉ nghĩ: "Sư Phụ, Ngài biết tất cả, con không cần phải nói". Lúc đó mới có thể nói rằng mình đã lên đẳng cấp rất cao. Không cần biết là ngồi quán quang có thấy ánh sáng hay không, hay ngồi quán âm có nghe thấy gì không. Ðó là khi tâm hồn mình trở thành vô tư bình thản, tự tại nhất. Ðó là trạng thái của một người đã chứng Ðạo.

Sau khi theo tôi tu hành, một số người vẫn còn hỏi kiểu này: "Thưa Sư Phụ, chồng con..." hay là "Con trai của con..." hay là "Con..." Tôi không cấm quý vị hỏi những câu này, nhưng chúng ta cũng nên có đầu óc quảng đại bao dung tất cả những chúng sinh trong cõi đời này. Lúc đó mới nói rằng mình thật tâm tìm Chân lý. Chỉ tới đó đẳng cấp mới được nâng cao, mình mới bớt đi những ràng buộc, càng mạnh mẽ và thành Phật mau hơn.

Nếu cứ nghĩ tới một hay hai người, chúng ta sẽ bị họ ảnh hưởng, ý nói rằng mình sẽ thu nghiệp chướng của người đó. Bởi vì khi nghĩ tới người nào thì đương nhiên năng lực của họ sẽ đến với mình, dù đó là tốt hay xấu, lớn hay bé, từ lực lượng Phật hay lực lượng của Ma. Nghĩ tới ai là người đó ảnh hưởng tới mình. Cho nên mình phải nghĩ tới Ðấng Tối Cao, Vị có lực lượng lớn nhất, không có nghiệp chướng, để mà mình được lợi.

Nếu chúng ta thích nghiệp chướng trần gian hơn là Trời Phật hay hơn trí huệ toàn năng của mình, thì tự nhiên chúng ta cho thế giới này cơ hội để kéo mình xuống. Thành ra càng nghĩ rộng bao nhiêu, chúng ta càng có nhiều trí huệ, lực lượng và càng được nhiều lợi ích. Không phải tôi gắt gao cấm quý vị nghĩ tới vợ chồng con cái của mình. Nghĩ tới cũng được, nhưng họ chỉ nên là một phần của toàn thể mà thôi. Ðừng coi họ như khía cạnh quan trọng nhất mà phải bao gồm họ như một phần trong trời đất. Cầu nguyện tốt nhất là cầu lực lượng Minh sư hay lực lượng Thượng Ðế xoa dịu những khổ đau trên thế giới. Trong nghĩa này thì đương nhiên cả mình lẫn họ hàng quyến thuộc đều bao gồm cả trong đó. Ðó là lời cầu nguyện tốt nhất. 


--Master Thanh Hải Vô Thượng Sư khai thị, Ðài Bắc, Formosa, ngày 18 tháng 10, 1988 (nguyên văn tiếng Trung Hoa) MP3-CG02

Nhận xét

Pháp môn quán âm

Pháp Môn Quán Âm

TẤT CẢ SẼ THAY ĐỔI Bằng Sự Thiền Định và Tình Thương

hãy tập trung hết thì giờ vào Phật, đừng để tâm đến ma quỷ.

một luồng lực lượng dâng lên , làm người con lắc qua lắc lại nhiều phía . Đó là gì vậy ?

Nếu như chính chúng ta không kiểm soát được tâm của mình, không cố gắng tu hành

Quý vị phải tự trả nghiệp mới, nếu quý vị cố ý phạm giới

quý vị muốn được mau thành Phật, đạt giải thoát hoặc thành đạo, và liễu ngộ nhiều chuyện

Tuân thủ Năm Giới Luật, Luôn biết ơn những gì mình có, Tiếp tục tin tưởng, Đừng phỉ báng

Trí huệ khai mở rồi thì càng ngày chúng ta sẽ càng trở nên sáng suốt hơn